Người Mỹ thường nói chung chung, thường dùng những cách diễn đạt không trực tiếp để truyền đạt ý tưởng của mình, điều này giúp họ tránh tạo ra những cuộc tranh luận cứng nhắc và tạo không gian cho sự giao tiếp linh hoạt hơn trong các cuộc trò chuyện hàng ngày.
Lấy ví dụ, khi thấy quý vị đang đặt một món đồ sai vị trí thì thay vì nói rằng “Đừng đặt món đồ ở đó”:
– “Don’t put it there”
thay vào đó họ sẽ nói rằng
– I think it would look better if you put it somewhere else. (Tôi nghĩ rằng món đồ sẽ đẹp hơn nếu đặt ở chỗ khác)
Hoặc khi nói về chuyện tiền bạc thì họ sẽ không nói rằng “Tôi không có tiền” mà họ sẽ nói rằng “I’m a little short on cash right now” (Tôi hơi thiếu tiền một chút bây giờ)
Những cách diễn đạt như vậy giúp họ tránh việc hạ thấp người khác hoặc chính bản thân họ.
Có khi bàn luận về một vấn đề nào đó, chẳng hạn như nói về việc sửa nhà… thay vì nói rằng tiền sửa nhà của tôi tới 20.000 đô thì họ sẽ nói rằng:
– “It’s going to cost me an arm and a leg” (Nó sẽ tốn tôi một cánh tay và một chân)
hoặc họ sẽ nói theo kiểu:
– “It’s a little out of my price range” (Nó vượt quá ngân sách của tôi một chút)
Những cách nói không chính xác con số hoặc cụ thể vào vấn đề thuờng xuất phát từ tính không thích khoe khoang, không thích làm người khác cảm thấy không thoải mái hoặc không thích làm người khác cảm thấy họ đang bị so sánh với mình.

Nếu gặp một món ăn ngon họ sẽ nói ngay là:
– “It’s so delicious” (Ngon quá)
Nhưng nếu họ không thích món ăn họ sẽ nói:
– “It’s OK”
Thoạt nghe thì tưởng có nghĩa là “được đấy” nhưng thực ra nó có nghĩa là “không ngon lắm” hoặc “không thích lắm”.
Thậm chí nếu người đó là sếp của quý vị, họ muốn ra lệnh cho chúng ta làm điều gì đó thì có thể họ sẽ nói:
– Hey ABC, IF you have any extra time today, could you sweep and mop the office? We might have some visitors tomorrow. (Chào ABC, nếu bạn có thời gian thì hôm nay bạn có thể quét dọn văn phòng không? Chúng ta có thể có khách ghé thăm ngày mai)
Đáng lẽ nếu như Việt Nam mình thì sếp sẽ nói: “Hê ABC, xíu rảnh quét dọn văn phòng cho tôi cái, mai có khách đến đấy”
Thay vì đặt câu mệnh lệnh trực tiếp, họ sẽ dùng cách diễn đạt như một câu hỏi và thêm vào đó là “nếu bạn có thời gian” để tạo cảm giác thoải mái cho người nghe.
Thực tế, không phải ai cũng thích cách nói vòng vo như vậy, nhưng nếu để ý một chút, chúng ta sẽ thấy rằng cách nói vòng vo cũng là một nét đẹp của văn hoá Mỹ hay nói đúng hơn nó là một nghệ thuật giao tiếp linh hoạt và tôn trọng người khác.
Đáng để học hỏi và áp dụng trong cuộc sống hàng ngày.